Kẻ thù hại kẻ thù, oan gia hại oan gia, không bằng tâm hướng tà, gây ác cho tự thân.Kinh Pháp Cú (Kệ số 42)
Tinh cần giữa phóng dật, tỉnh thức giữa quần mê. Người trí như ngựa phi, bỏ sau con ngựa hènKinh Pháp cú (Kệ số 29)
Người cầu đạo ví như kẻ mặc áo bằng cỏ khô, khi lửa đến gần phải lo tránh. Người học đạo thấy sự tham dục phải lo tránh xa.Kinh Bốn mươi hai chương
Xưa, vị lai, và nay, đâu có sự kiện này: Người hoàn toàn bị chê,người trọn vẹn được khen.Kinh Pháp cú (Kệ số 228)
Ai sống một trăm năm, lười nhác không tinh tấn, tốt hơn sống một ngày, tinh tấn tận sức mình.Kinh Pháp cú (Kệ số 112)
Bậc trí bảo vệ thân, bảo vệ luôn lời nói, bảo vệ cả tâm tư, ba nghiệp khéo bảo vệ.Kinh Pháp Cú (Kệ số 234)
Kẻ ngu dầu trọn đời được thân cận bậc hiền trí cũng không hiểu lý pháp, như muỗng với vị canh.Kinh Pháp Cú - Kệ số 64
"Nó mắng tôi, đánh tôi,
Nó thắng tôi, cướp tôi."
Ai ôm hiềm hận ấy, hận thù không thể nguôi.Kinh Pháp cú (Kệ số 3)
Khó thay được làm người, khó thay được sống còn. Khó thay nghe diệu pháp, khó thay Phật ra đời!Kinh Pháp Cú (Kệ số 182)
Người ta trói buộc với vợ con, nhà cửa còn hơn cả sự giam cầm nơi lao ngục. Lao ngục còn có hạn kỳ được thả ra, vợ con chẳng thể có lấy một chốc lát xa lìa.Kinh Bốn mươi hai chương
Kẻ không biết đủ, tuy giàu mà nghèo. Người biết đủ, tuy nghèo mà giàu. Kinh Lời dạy cuối cùng
Nhằm tạo điều kiện để tất cả độc giả đều có thể tham gia soát lỗi chính tả trong các bản kinh Việt dịch, chúng tôi cho hiển thị các bản Việt dịch này dù vẫn còn nhiều lỗi. Kính mong quý độc giả cùng tham gia soát lỗi bằng cách gửi email thông báo những chỗ có lỗi cho chúng tôi qua địa chỉ admin@pgvn.org
Font chữ:
Bấy giờ Pháp vương tử bồ-tát Mạn-thù-thất-lợi ở trong đại chúng từ chỗ ngồi đứng dậy, chỉnh trang y phục, để lộ vai phải, chắp tay cung kính thưa Phật:
- Bạch Thế Tôn! Hôm nay vì muốn làm lợi ích cho tất cả hữu tình, nên con sẽ nói về công đức thụ trì tràng hạt, đồng thời so sánh tính lường phúc phần lợi ích khác nhau của việc này. Cúi xin Thế Tôn thương xót cho phép!
Đức Phật dạy:
- Này Mạn-thù thất lợi! Quí thay, quí thay! Ta cho phép ông nói!
Được Phật cho phép, Mạn-thù-thất-lợi liền nói:
- Nếu thiện nam tín nữ nào tụng niệm các đà-la-ni và danh hiệu Phật, vì muốn lợi ích cho mình cho người mà mau thành tựu và chứng nghiệm thì phải chuyên tâm thụ trì pháp lần tràng hạt như vậy. Nhưng vì chất liệu của tràng hạt có nhiều loại, nên công đức thụ trì cũng khác nhau.
Nếu có người dùng sắt làm tràng hạt, thì tụng và lần một biến sẽ được phúc gấp năm lần. Nếu dùng đồng đỏ làm tràng hạt, thì tụng và lần một biến sẽ được phúc gấp mười lần. Nếu dùng các báu vật như trân châu, san hô v.v… làm tràng hạt, thì tụng và lần một biến sẽ được phúc gấp trăm lần. Nếu dùng hạt của cây Mộc hoạn làm tràng hạt, thì tụng và lần một biến sẽ được phúc gấp nghìn lần. Nếu dùng hạt sen làm tràng hạt, lần tụng một biến sẽ được phúc gấp vạn lần. Nếu dùng Nhân-đà-la-khư-xoa làm tràng hạt, thì tụng và lần một biến sẽ được phúc gấp trăm vạn lần. Nếu dùng Ô-lô-đà-la-khư-xoa làm tràng hạt, thì lần và tụng một biến sẽ được phúc gấp trăm ức lần. Nếu dùng thủy tinh làm tràng hạt, thì lần và tụng một biến được phúc gấp nghìn ức lần. Nếu dùng hạt Bồ-đề làm tràng hạt để lần hay đeo tay, thì lần và tụng một biến kinh chú sẽ được vô lượng phúc, không thể tính toán và khó có thể so sánh suy lường. Nếu ai mong cầu được về cõi tịnh của Phật A-di-đà thì phải y theo pháp mà thụ trì tràng hạt này.
Bồ-tát Mạn-thù-thất-lợi nói tiếp:
- Nếu có người cầm tràng hạt bồ-đề này, nếu không như pháp tụng niệm danh hiệu Phật và đà-la-ni, chỉ mang theo bên mình, thì khi đi, đứng, ngồi, nằm dù nói ra lời thiện hoặc lời ác cũng đều được công đức giống như người tụng chú và trì niệm danh hiệu Phật, có được vô lượng phúc
Tràng hạt ấy cần phải đủ một trăm lẻ tám hạt. Nếu khó kiếm đủ số ấy thì năm mươi bốn, hoặc hai mươi bảy hay ít nhất là mười bốn hạt cũng được. Đó là công đức khác nhau của tràng hạt, nhưng vì nhân duyên gì mà hôm nay Ta chỉ khen ngợi những ai dùng chuỗi hạt Bồ-đề mới được lợi ích lớn nhất!
Bồ-tát Mạn-thù-thất-lợi lại nói:
- Vì vào thời quá khứ có Đức Phật xuất hiện ở thế gian, ngồi bên gốc cây này thành Chính giác. Bấy giờ có một ngoại đạo tà kiến hay hủy báng Tam bảo. Con trai của ngoại đạo này bị phi nhân đánh chết. Ngoại đạo nghĩ: “Ta mang tâm tà kiến, không biết chư Phật có sức thần lực như thế nào mà nay ngồi nơi gốc cây này thành tựu Chính đẳng chính giác. Nếu đó là cây thánh thì nhất định sẽ có cảm. Nghĩ xong, ông ta liền đặt đứa con đã chết nằm bên gốc cây Bồ-đề và nói: “Phật thụ nếu là cây thánh, thì nhất định con ta cũng sẽ sống lại!”. Rồi suốt bảy ngày, nhờ ông trì niệm danh hiệu Phật nên người con sống lại. Ngoại đạo rất vui mừng, ca ngợi chư Phật có sức đại thần thông. Ngoại đạo nói: “Ta chưa từng thấy cây Phật Thành Đạo hiển hiện những việc hi hữu này. Đúng là oai đức rất lớn, không thể nghĩ bàn!”. Các ngoại đạo khác nghe việc này, liền phát tâm Bồ-đề bỏ tà qui chính, tin thần lực của Phật không thể nghĩ bàn. Do nhân duyên này mà mọi người đều gọi cây này là cây Diên Mạng. Từ đó cây này có hai tên: Bồ-đề thụ và Diên Mạng thụ
Bồ-tát Mạn-thù-thất-lợi nói xong, Đức Phật liền dạy:
- Hay thay, hay thay! Này Mạn-thù-thất-lợi, đúng như lời ông đã nói!
Đại chúng nghe nói kinh Trì châu công đức xong, tất cả đều vui mừng tin nhận và cung kính làm theo.
Chú ý: Việc đăng nhập thường chỉ thực hiện một lần...
Quý vị đang truy cập từ IP 216.73.216.170 và chưa ghi danh hoặc đăng nhập trên máy tính này. Nếu là thành viên... Việc ghi danh là hoàn toàn miễn phí và tự nguyện.