[ Trở Vá»  ]   *  [  Tác giả  ]

Thơ Cát Hoàng
Ngủ trưa
Vưá»n thầy vợ canh giấc trưa
Giật mình tỉnh thức muối dưa phận ngưá»i
Má»™t lần má»™t trận khóc cưá»i
Nợ Æ¡n chưa dứt rồi Ä‘á»i cÅ©ng xong

Quên gạn đục gát khơi trong
Gối lên đùi vợ yên lòng ngủ say
 

Nghe ca vá»ng cổ
Ca vá»ng cổ… ta rót buồn vào phổi
thở ra hiu hắt trái tim ngưá»i
nổi lửa mắt huơ tay dậy sóng
tóc râu áo xống dựng lên
em xuống câu xỠnghe nát ruột
anh vỠbầm dập hồn thơ
ThÆ¡ viết gởi ngưá»i tình cÅ©
1.
Tôi là hạt sương vui đón mặt trá»i lên và tôi tái sinh tiển mặt trá»i tắt
Äếm thá»i gian bằng vòng Ä‘á»i cá»§a lá
Ngưá»i như tia nắng vô tình ruá»—i dong theo gió Xua tôi bốc lên thành mây mù hoá mưa ÄÆ°a tôi trở vá» vá»›i đất vá»›i núi non suối nguồn và tôi xuôi sông hoà vào biển rá»™ng
Hôm qua có kẻ dạy tôi chẳng phải hàm ơn ai ngay cả đấng sinh thành với lý do đơn giản là chẳng thể hàm ơn hết được
Tôi phản bác hỠcho tôi không đạt đạo
Äạo là gì khi tôi chỉ là hạt sương sá»›m nay chim đã uống?

2.
Má»—i lần Ä‘au ta gượng dậy vươn lên và Ä‘i tiếp con đưá»ng lịch sá»­ đã chá»n
Ngày mai là hôm qua của hôm nay nên không thể dừng lại
Nơi sáng nhất là nơi gần tối nhất
Hoa hừng nở để rồi hoa phai tàn
Thuyá»n Ä‘i do ngưá»i đâu bởi tại gió
Thà làm thân cỠmà trả ơn đất
Vui gì ngất ngưỡng dây leo

3.
Loài dây leo bám má»i thứ có thể để vươn cao
Dòng thiết mộc luôn cố giữ thân thẳng
Hoa trắng hương nồng
Hoa hồng hương nhạt
Ở đồng trăng vàng
Ở núi trăng xanh
Mây thấp (trắng, đen,…) biến ảo
Mây cao (xanh) nguyên hình
Những ai chung tình cho ta theo với

 

Viết ở Nhà Thương

Bên kia chiá»u lá đổ
vỡ bóng mây mưa ngòi
bao chiếc lá vừa rụng
vầy vầy sân Nhà Thương
chuyện Ä‘á»i ngưá»i dzích dzắc
thương ghét căng sần đầy
tận cam khổ mới hay
tình ngưá»i sâu sắc quá
khóc cưá»i chừng cÅ©ng vừa
 
 

Bất chợt

1.
Chim lạ lót tổ Ä‘á»t cau
Ngưá»i lạ lót nhá»› thương vào tim ta
Ngàn ngày như mới hôm qua
Trúc hoàng hiên trước la đà cành xuân

2.
Chim lẻ bạn ngủ tàu đu đủ
hay tại mưa nên lạc lối v�
đêm thì cứ vô tình buông vội
nhìn chim ta bất chợt thương ta

3.
Xa quê vừa sang đò trưa
phân vân lòng cát sông thừa ngã tư
sa ngã nào khá»i ngất ngư?
thôi sang đò cứ tạ từ hẳn sông

Nổi buồn có tuổi không tên
Thương ngưá»i thì nhá»› lại quên thương mình
Mặc ngưá»i sá»i đá vô tình
Ta cam trá»n kiếp vẹn mình phù sa

Ngước mắt nhìn là tương tư đảo xa Tình khác thân bàng lãng phiêu không dừng Má»™t ngưá»i giữ mãi lá thắm mà Ä‘au Hai ngưá»i xa xót khi gặp lại nhau Ta Ä‘i gieo táo lại gặt được đậu Trở vỠđồng bằng kiến bậu đầy tay

4.
Chiá»u sang phà
Chợt bắt gặp vầng trăng lơ đãng
(Cùng ngày Thánh sinh)
Sông đầy
Lục bình trôi
Mắt ngưá»i lạ
Mắt chiá»u lạ
Hay mây ngơ ngác
Ai đợi tôi bên kia sông?